Thu Nguyệt sư thái đột nhiên đứng dậy, chiếc áo cà sa màu trắng không gió mà bay. Nàng bước một bước, lăng không bay đến giữa huyết trì, đối mặt với Huyết chân nhân.
“Một gốc yêu đằng tứ giai sơ kỳ quèn cũng đáng để ngươi kiêng kỵ đến vậy sao?” Lòng bàn tay nàng hiện lên một phù văn màu bạc, nhẹ nhàng ấn lên trán Huyết chân nhân.
Huyết chân nhân thoáng giật mình, ngay sau đó cảm nhận được một luồng khí tức mát lạnh chảy vào kinh mạch. Những kinh mạch vốn đã khô héo vì tuổi thọ sắp cạn, nay lại như được tưới nước cam lồ mà khẽ giãn ra.
“Đây là… Nguyệt Hoa Tục Mệnh Thuật?” Y kinh hãi trợn tròn mắt.